Một thuở nọ, Ðức Thế Tôn và đại chúng Tỳ kheo
ngự tại Kỳ Viên Tịnh xá của Ông Trưởng giả Cấp Cô Ðộc, vườn cây thái tử Kỳ Ðà,
tại thành XáVệ.
Thuở ấy có một thiếu nữ tên Sa Ta, là con gái
của một vị thiện tín rất nổi danh tại Xá Vệ. Nàng Sa Ta, tuy tuổi vừa đôi tám,
nhưng tư chất rất thông minh, thường đến chùa nghe pháp, nên rất thấm nhuần
Phật Pháp.
Năm ấy Sa Ta đến tuổi trưởng thành, song thân
chọn nơi môn đăng hộ đối, gia phong lễ giáo của một gia đình danh giá để gả
nàng. Một tiệc cưới linh đình dọn ra, hai họ đều lả Phật tử thuần thành nên tất
cả đều cung thỉnh Ðức Phật và chư Tăng đến cúng dường trai tăng trong sự hoan
hỷ tột cùng của mọi người.
Sau tiệc cưới, Sa Ta về chung sống bên gia
đình cha mẹ chồng. Vốn là người khéo léo, siêng năng và tế nhị nên chẳng bao
lâu nàng chiếm cảm tình của mọi người trong gia đình bên chồng, nàng tận tâm
phụng dưỡng cha mẹ chồng, hầu hạ chồng, săn sóc mọi người chung quanh. Sa Ta
rất giàu lòng từ bi, thường bố thí thức ăn quần áo cho kẻ ăn người ở và những
kẻ khốn cùng.
Ðến ngày Bát quan trai, nàng tinh tấn thọ
giới, giữ gìn giới hạnh hết sức trong sạch, không hề giải đải.
Cha mẹ chồng của nàng đều là những người có
đức tin Tam Bảo, trước những đức hạnh tuyệt vời của Sa Ta nên cha mẹ chồng càng
yêu thương quý mến nàng dâu nhiều hơn nữa.
Thời gian thấm thoắt trôi nhanh, đến khi tuổi
thọ đã mãn, do nghiệp thiện đã tạo ở nhân gian nàng Sa Ta được thọ sanh về cõi
Tứ Ðại Thiên Vương làm ái nữ Ðức Thiên Vương, cũng mang tên Sa Ta như lúc ở cõi
Ta Bà.
Ðức Thiên Vương có năm cô con gái xinh đẹp
tuyệt trần: Nàng Sa Ta, nàng Sa Ja, nàng Ba Va Ra, nàng A Chi Mu Ta và nàng Su
Tra.
Ðến khi các cô tiên trưởng thành, đúng tuổi
trăng tròn, Ðức Thiên Vương Ðế Thích chọn năm nàng về cung trời Ðao Lợi để sung
vào đoàn ca nhi trong thiên đình của Ngài. Năm cô tiên xinh đẹp ấy, hằng ngày
chỉ ca múa để dâng lên Ðế Thích thưởng ngoạn.
Một hôm, năm nàng có sự tranh luận với nhau,
một trong năm nàng hỏi rằng:
- Trong chúng ta, ai là kẻ có giọng tốt
và vũ đẹp hơn cả?
Ai cũng tự nhận mình hát hay và vũ đẹp hơn
cả, cuộc tranh luận gay cấn, càng lúc càng gia tăng, năm nàng không thể tự giải
quyết được, liền đem vấn đề ấy trình lên phụ vương để phân giải giùm.
Năm cô tiên cùng tâu rằng:
- Muôn tâu phụ vương, trong năm chúng
con ai là kẻ hát hay và vũ đẹp hơn cả? Kính xin phụ vương hãy phân giải giùm
cho công bằng.
Thiên Vương ít khi trực tiếp nghe con mình
hát, sau một chút suy nghĩ mới phán rằng:
- Này các con yêu quý của cha, nếu các
con muốn biết ai hát hay và vũ đẹp hơn cả thì con nên đến ca vũ ngay trước sự
chứng kiến của chư thiên trên bờ hồ A Nô Tát Ta, nơi rừng Tuyết Sơn biên quốc
thì các con sẽ biết sự thật.
Tuân lời phán dạy của phụ vương, năm nàng
tiên bèn tổ chức một buổi trình diễn để trổ tài ca vũ cho chư thiên thưởng
ngoạn và chấm điểm.
Rừng Tuyết Sơn, vùng đất âm u vắng vẻ, bỗng
chốc trở thành ca vũ trường vĩ đại nhất trong lịch sử.
Lúc ấy chư thiên từ bốn phương đồng nhau đến
rừng Tuyết Sơn đông đảo chưa từng thấy, để thưởng ngoạn tài nghệ của năm cô
tiên xinh đẹp ấy.
Năm cô lần lượt trổ tài trước sự diện kiến
của chư thiên. Nàng Sa Ja khởi đầu bằng những bài hát tuyệt vời và những vũ
điệu tuyệt kỹ. Tiếp đến cô Ba Va Ra cất tiếng oanh vàng lảnh lót, cùng những vũ
khúc vô cùng công phu. Ðến lượt A Chi Mu Ta và Su Tra lần lượt biểu diễn tài
nghệ trước chư thiên thì chư thiên vẫn yên lặng không chê mà cũng không tán
thưởng. Cuối cùng đến Sa Ta cất tiếng bổng trầm, đây mới thật là cung đàn muôn
điệu thật lảnh lót du dương, hòa nhã như tiếng chim Ca Lăng Tần Già.
Nàng Sa Ta lại xoay qua những điệu vũ thật
như những cánh bướm lượn trong nắng xuân, như đàn thiên nga bơi lội trên mặt
hồ, như tất cả tinh hoa vũ trụ đều tập trung nơi đây.
Từng tràng pháo tay rộn rã cả khung trời, tán
thưởng tài nghệ vô cùng điêu luyện, vô cùng xuất sắc của Sa Ta, những lời hoan
hô và chúc lành vang rền cả rừng Tuyết Sơn.
Su Tra, cô tiên út vô cùng thán phục Sa Ta
bèn đến hỏi rằng:
-
Thưa chị, hồi tiền kiếp chị làm được những công đức gì mà bây giờ có nhan sắc
tuyệt đẹp và có giọng hát trong thanh như tiếng chim Ca Lăng Tần Già và được
thông minh như thế?
Nàng Sa Ta dịu dàng đáp:
- Chị có sắc đẹp, giọng hát hay, thông
minh như thế này vì kiếp trước chị đã giữ giới Bát quan trai từ tấm bé cho đến
tuổi già không bị phạm giới lần nào cả.
GIỚI ÐỨC
“Phật tử muốn kiến lập Phật Pháp duy trì Chánh Giáo ở thế gian, cần phải tự
mình thọ trì giới luật trước”.
[1] “Khu ô sa di” là chú tiểu còn quá nhỏ
chưa đến tuổi thọ giới (16 tuổi) chưa làm được việc gì ngoài việc đuổi quạ cho
chúng khỏi làm ồn náo trong giờ chư tăng tọa thiền”